Nhà Helen có 3 con chó, trong đó có 1 con rất hư. Mỗi lần cô ấy ăn sữa chua, thì con đó chồm lên người Helen và giành ăn sữa chua với nàng.

Nhà Helen có 1 ông bố làm nông dân trồng hoa, khi cô ấy lãnh tháng lương đầu mua quà tặng bố, nhưng ông không nhận.

Nhà Helen có một bà mẹ, mỗi khi chúng tôi đi chơi về, tôi thường đưa cho nàng một ít quà cầm về nhà, khi thì vài trái sầu riêng, khi thì hộp bánh trung thu. Bà mẹ ấy lúc nào cũng đem đồ của tôi lên bàn thờ gia đình.

Đó là những năm tôi không về nhà, tôi và mẹ tôi không nhìn mặt nhau. Thế nhưng đã có một bà mẹ khác, đặt những thứ tôi mang tới lên bàn thờ của gia đình, dù cho đứa con gái cầm tinh con hêu của bà háo hức ăn chúng từng ngày từng giờ.

P/S: Thực ra thì sau khi đem từ bàn thờ xuống, trái sầu riêng trở nên không ngon như trái chúng tôi đã ăn ở miền tây, hộp bánh trung thu tôi mua từ một người bạn, nó tự làm rồi tự bán, kiểu homemade, sau mấy ngày thì có vài cái bánh không ăn được nữa. Nàng hỏi tôi “sao những thứ của anh đem về nhà em đều hư hết vậy”, tôi đã trả lời “bởi vì những thứ từ anh đều thật, mà những điều thật sự đều có thể hư, và có hạn sử dụng”